Đến trước trung tâm tiệc La Mạn, Tiết Sở Sở phanh lại, sau khi Mục Doanh xuống xe, nhìn Tiết Sở Sở, nàng mấp máy môi, dường như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.
Tiết Sở Sở lại lên đường, lần này chỉ còn lại một mình nàng.
Tuyết càng lớn hơn.
Bầu trời mây đỏ dày đặc, tuyết bay như hoa ngọc lan khắp trời.
Trong đầu Tiết Sở Sở hiện lên hình ảnh đầy máu của nữ nhân, lại hiện lên vẻ mặt muốn nói lại thôi của Mục Doanh, tâm trạng của Tiết Sở Sở cũng trở nên phức tạp theo.