Nghe vậy, Mã Sự Thành nói: “Đơn giản thôi, tìm Hoàng Ngọc Trụ.”
Đầu của Thôi Vũ vẫn còn kẹt ngoài cổng sắt, hắn vội vàng bỏ vẻ huênh hoang trước đó, khẩn cầu: “Mã ca, Mã ca, cầu xin ngươi, mau tìm Ngọc Trụ đến!”
Đơn Khải Tuyền đề nghị: “Ta chạy nhanh, để ta đi tìm.”
“Đa tạ ngươi.” Thôi Vũ như thấy được cứu tinh.
Vừa nói xong, Đơn Khải Tuyền đã phóng đi.