"Đa tạ!"
Lý Thanh hướng về phía Tằng quán chủ đang ôm mặt thống khổ, ôm quyền thi lễ, sau đó đem mái tóc rối tung như điên ma của mình buộc gọn lại.
Nhìn sắc đỏ trong hốc mắt Lý Thanh dần dần rút đi, Tằng Kim Bảo cũng thở phào nhẹ nhõm, sợ rằng đối phương đánh đến nhiệt huyết sôi trào, không chịu bỏ qua.
"Ai, sóng sau sông Trường Giang xô sóng trước, ta thật sự già rồi, không phải đối thủ của ngươi." Tằng Kim Bảo thần sắc hơi ảm đạm xuống.
Vị võ quán chủ danh chấn Thịnh Thiên, nổi danh lừng lẫy trong toàn bộ võ lâm giang hồ này, hôm nay đã tự mình thừa nhận, không phải đối thủ của Lý Thanh.