Dưới chân Lạc Hồn Sơn, Lý Thanh đứng quan sát hồi lâu, sau đó mới bước bước đầu tiên.
Ầm!
Gần như ngay lập tức, hắn cảm ứng được thần hồn của mình tựa như đang đeo một xiềng xích, bị đè nén rất mạnh.
Lý Thanh thử vận dụng thần thức rời khỏi thân thể, nhưng cũng chỉ có thể đạt tới hơn mười trượng, phạm vi bị thu hẹp đi rất nhiều.
"Ngọn núi này quả nhiên danh bất hư truyền, nhục thân của ta không hề chịu ảnh hưởng gì, nhưng vẫn khó có thể leo lên cao hơn."