CHƯƠNG 1906
Cổ Trần răn dạy khiến Hỗn Độn hồ ra vẻ tội nghiệp, hai mắt rưng rưng lệ nhìn hắn, giống như đang nói ta biết rồi.
- Grừ! Hỗn Độn hồ khẽ kêu, tội nghiệp gật đầu biểu thị ghi nhớ.
Cổ Trần thế này mới vừa lòng cười cười, khiến trong và ngoài thành một mảnh tĩnh mịch, không có một sinh linh dám nói chuyện, dù là mấy chục Bán Thần bên ngoài thành cũng sợ hãi đứng ngây người.
Hai cường giả cấp Thần Thoại Song Đầu Ma Linh, Tinh Hống cứ thế mất đi, bị Hỗn Độn hồ trong ngực Cổ Trần một hơi nuốt chửng.