CHƯƠNG 2039
Trong mơ hồ, Cổ Trần cảm giác chính mình sắp biến mất, rồi lại còn đây, rất kỳ diệu.
Vèo!Đang suy nghĩ thì một bóng dáng mơ hồ hiện ra, đứng ở trước mắt Cổ Trần, to đến vô biên, chống dậy một phương Đại Hỗn Độn, tỏa ra hơi thở hùng hậu.
Cổ Trần bản năng bật thốt:- Bàn?Hai người mặt đối mặt, ai đều không nói chuyện, cứ như thế nhìn đối phương.
Khi nhìn rõ gương mặt của đối phương thì Cổ Trần con ngươi co rút, ngẩn ngơ, đầu óc ù đặc.