"Chân Tiên khí nhị phẩm..."
Đỗ Tu cố nén hoảng sợ và tiếng ong ong trong đầu, không thể tin nổi nhìn lên thanh phi kiếm treo lơ lửng trên bầu trời.
Cùng lúc đó, bên cạnh phi kiếm, xuất hiện một hư ảnh áo xanh tung bay.
Đây là một vị thư sinh yếu ớt, mặt như ngọc.
"Sư phụ!"