Lúc này, Mạc Tu Cầu đang nhìn chằm chằm vào nơi Lý Chu Quân vừa đứng, nơi những chữ vàng rơi xuống tạo ra vô số đá vụn và bụi khói.
Thực ra lúc đầu hắn không định hạ sát thủ, dù sao lúc đó Ôn Mộng Thanh đang đứng cùng với Lý Chu Quân.
Mà Ôn Mộng Thanh là người hắn phải bắt về, dâng lên cho sư phụ, tự nhiên sẽ không làm nàng bị thương.
Nhưng khi Lý Chu Quân đẩy Ôn Mộng Thanh ra, hắn không còn kiêng dè gì nữa, chỉ cần khống chế lực đạo, không lan ra làm bị thương Ôn Mộng Thanh, cũng như đầu Cùng Kỳ bị hắn trấn áp ở phía bên kia, sau đó nhắm toàn bộ lực lượng vào Lý Chu Quân là được.
Đương nhiên, điều này cũng có nghĩa là các tu sĩ ở Bắc Tinh Thành tạm thời sẽ không bị hắn làm bị thương.