Đó là một đại điện nguy nga tráng lệ.
Trên ghế của đại điện, có thân ảnh một nam tử ngồi xếp bằng, không thể nhìn rõ mặt.
Mặc dù không thể nhìn rõ mặt hắn, nhưng khí tức trên người hắn lại mạnh mẽ đến mức khiến không gian xung quanh cũng bị vặn vẹo.
"Phụ thân."
Lê Tâm cung kính nói với thân ảnh đó.