"Giờ mới hối hận thì muộn rồi!" Lạc Cửu Thương cười khẩy: "Tạm biệt!"
Dứt lời, Lạc Cửu Thương phẩy tay áo, chẳng biết đã đưa Diệp Khởi và Viên Sơn đến nơi nào.
"Lão tổ anh minh!" Lạc Hạo Kiệt thấy vậy không nhịn được vỗ tay khen hay.
"Lão tổ, bọn họ..." Lạc Trân Tuyết lo lắng.
"Yên tâm đi, tiểu tình lang của ngươi không sao đâu, lão phu nhìn hắn phiền nên đưa hắn đến chỗ xa thôi." Lạc Cửu Thương hừ một tiếng: "Đúng rồi, các ngươi tìm lão phu làm gì? Chẳng lẽ lại là nha đầu thối Lưu Phượng kia bảo các ngươi đến gọi lão phu về?"