"Đừng có ăn vạ ta đấy lão già!" Lý Chu Quân thấy Sở Thăng Đoạn phun ra một ngụm máu, cũng không khỏi biến sắc, nhưng rất nhanh Lý Chu Quân ho khan một tiếng rồi nói tiếp: "Gà nướng ngươi vẫn phải trả."
Lúc này Sở Ca Thanh càng thêm khâm phục Lý Chu Quân từ tận đáy lòng, tên này châm chọc người khác quả thật là có tay nghề!
"Phụt!"
Sở Thăng Đoạn lại phun ra một ngụm máu tươi, không ngoa khi nói, lão cảm thấy hai chữ gà nướng sắp trở thành ác mộng của mình rồi!
"Món nợ này ta nhớ kỹ!" Sở Thăng Đoạn không cam lòng nhìn Sở Ca Thanh và Lý Chu Quân một cái, rồi thân hình lẩn vào hư không muốn bỏ chạy.