"Đúng vậy, ta không phải quỷ." Lý Chu Quân nhún vai nói.
"Vậy sao ngươi lại xuất hiện trên núi này?" Nam đồng thấy Lý Chu Quân bình dị gần gũi, lá gan cũng lớn hơn.
"Ta sao? Hôm nay ta chuyển tới, sau này sẽ ở lại nơi này." Lý Chu Quân chỉ nhà tranh sau lưng, cười nói.
Nam đồng giơ ngón tay cái về phía Lý Chu quân, vẻ mặt cảm thán: "Đứa bé to gan nhất trong thôn ta đây, cũng chỉ dám đến đây dạo một vòng, mà ngươi lại dám ở nơi này, chẳng lẽ không sợ quỷ sao?"
"Không sợ." Lý Chu Quân lắc đầu, sau đó Lý Chu Quân lại hỏi nam đồng này: "Ngươi ở trong thôn cách đó hai dặm? Sao nửa đêm lại chạy lên trên núi có quỷ?"