"Lão phu chưa bao giờ hứa hẹn, tin hay không đều do ngươi, dù sao trong thức hải ngươi có Sắc Lệnh đó tồn tại, dù cho thần hồn ngươi ly thể, lão phu cũng không thể động vào ngươi." Lão Ma Tu hừ lạnh nói.
"Được, ta tin ngươi, nhưng ngươi nói cho ta biết, ta phải làm như thế nào?" Lâm Triệt Viễn hỏi.
"Rất đơn giản, lấy một sợi tóc của hắn, hoặc là da cũng được." Lão Ma Tu cười nói: "Còn về những thứ khác, giao cho lão phu là được, lão phu sẽ trực tiếp diệt thần hồn của hắn từ xa, đem thần hồn của ngươi nhập vào người hắn, sau đó ngươi khẽ động ý niệm, dời đi Sắc Lệnh trong thức hải của ngươi, để lão phu chiếm cứ thân thể của ngươi là được.
Tiểu tử, ngươi cũng đừng nghĩ đến chuyện qua cầu rút ván, ngươi nếu làm theo ước định, tự nhiên mọi chuyện đều vui vẻ, ngươi nếu qua cầu rút ván, không dời đi Sắc Lệnh trong thức hải của ngươi, lão phu tự có thủ đoạn khiến ngươi sống không được chết không xong."
"Được!" Lâm Triệt Viễn sảng khoái đồng ý.