"Lớn thật."
Vì vốn từ nghèo nàn, mấy ngày nay Thẩm Luyện chỉ có thể lặp đi lặp lại từ này.
"Quả nhiên những ký ức đoạt được cũng không thể hình dung nổi sự rộng lớn của giới này, mênh mông vô cùng, tựa như Ngân Hà rơi xuống từ chín tầng trời."
Dứt lời, hắn nhìn xuống chân mình.
Một vùng bột xương trắng xám hòa lẫn với bùn đất ẩm ướt.