"Đạo hữu, ra đây đi."
Bố trí xong trận pháp, đôi mắt Di Hư Tử sáng rực ánh tím, nhìn chằm chằm vào cây khô trong sơn cốc.
Hắn đã cảm ứng cây khô này mấy lần, đúng là không có chút sinh cơ nào, nhưng bản tôn hoàn toàn khống chế linh cấm, khi cảm ứng khu vực linh cấm này lại phát hiện một luồng dao động yếu ớt chợt lóe lên rồi biến mất.
Đương nhiên, luồng dao động linh cấm yếu ớt này có thể là do đám thụ nhân ngu xuẩn kia vô tình chạm phải, nhưng cũng có thể là do sinh linh có linh trí khác gây ra.
"Ngươi còn không ra, ta phóng hỏa đó."