Nhìn Bùi Thiên Lan biến mất, Thi Vân An vừa rồi còn rất thản nhiên, nhanh chóng chạy đến bên ngoài tế đàn.
Trên người linh quang lóe lên, một cái áo hoa năm màu còn khảm lông chim khoác trên vai, hai tay hướng lên trên, ở bên ngoài tế đàn nhảy lên.
"Tổ Thụ có linh, Tổ Thụ có linh, người này lai lịch lớn, trên người có một đống lớn bảo vật, Tổ Thụ đừng khách khí, cứ đòi hỏi thật nhiều, đòi hỏi thật nhiều."
"Tổ Thụ ngươi nghe thấy không? Người này không thiếu Linh tinh…"
"Khúc khích!"