Hỏa Càn chân nhân yên lặng chờ đợi, đột nhiên nghe được tiếng ông ông vang lên, tiếp theo một tấm ngọc phù chợt lóe lên, liền dán lên trên trán y.
Sau đó, trong thần niệm hải nổi lên gợn sóng, ký ức của y giống như bị dẫn động.
"Ha..."
Thấy cảnh này, nơi khóe miệng Hỏa Càn chân nhân lại lộ ra một tia trào phúng.
"Cẩn thận tốt, cẩn thận tốt."