"Chủ nhân, không xem nữa sao?"
Tam Thiên nép vào bên cạnh Thẩm Luyện, nhìn da rồng bị ném sang một bên.
"Không có tác dụng gì, ngươi ăn đi."
Tam Thiên cười rộ lên rất đẹp, hai mắt long lanh.
"Vậy tốt quá, bên trong da rồng này còn lưu lại bảo huyết, ta đi hầm canh uống."