Ầm ầm ầm!
Hỗn Nguyên Đạo Chủng chậm rãi xoay tròn phía trên đỉnh đầu Thẩm Luyện, từng luồng ánh sáng xám bán trong suốt tỏa ra, mỗi một gợn sóng đều khiến Quy Tắc Cầm Huyền rung lên một tiếng, giống như hóa thành bàn tay vô hình đang gảy những sợi đàn.
"Đủ rồi, đủ rồi, đừng gảy nữa, đừng gảy nữa."
Thẩm Luyện chỉ cảm thấy miệng đắng ngắt.
Tạo nghiệt mà.