Trịnh Pháp không thể không thừa nhận, bản thân ít nhiều có chút nhìn mặt mà bắt hình dong.
Từ lần đầu tiên nhìn thấy Thang Mộ Đạo, trong lòng hắn thực sự không có quá nhiều cảm xúc — việc này chẳng liên quan gì đến đẹp xấu, ví như dung mạo của Bạch lão đầu cũng chẳng hề dính dáng đến hai chữ đẹp trai.
Chỉ là Trịnh Pháp càng nguyện ý thân cận với những người đơn giản một chút mà thôi.
Còn Thang Mộ Đạo...
Trên mặt người này luôn luôn nở nụ cười, khi đối diện với Trịnh Pháp, chừng mực nắm bắt cực chuẩn — không hề coi nhẹ sự trẻ trung của Trịnh Pháp, cũng không hề tò mò quan sát khắp nơi.