Thông Minh thượng nhân chăm chú nhìn Thanh Tịnh Trúc.
Đây là một cành linh trúc mảnh mai, dài, trên thân trúc chỉ có ba, bốn nhánh nhỏ cùng vài chục lá nhọn, thoạt nhìn không có gì khác lạ.
Thấy Thành Không thượng nhân không để tâm, Thông Minh thượng nhân liền vận thần thức quan sát, Thanh Tịnh Trúc bỗng trở nên khác thường – tựa hồ đang hô hấp, cành lá như miệng một con thao thiết, tham lam nuốt chửng linh khí xung quanh.
Thần thức của hắn muốn tiến sâu hơn, chợt cảm thấy như bị kéo xuống, bên tai vang vọng đạo âm, khiến hắn mê man, tựa muốn chìm đắm vào đó.
“Tỉnh lại!”