Dương Thạch được ăn mày cứu giúp, hắn sẽ hết lòng trợ giúp những người này, lâu dần họ cũng thành tai mắt của hắn, đôi khi cũng nghe ngóng được chút tin tức cho hắn.
Khương Tiểu Bạch mang thức ăn đến góc phố, phân phát cho những người ăn mày ở đó, cho đến khi nàng thấy một bóng dáng quen thuộc.
"Lão Lưu, lại đây."
Lão Lưu vội vàng chạy tới, vẻ mặt kinh ngạc.
"Không ngờ Dương phu nhân còn nhớ lão ăn mày..."