Nghe đến từ “rảnh rỗi”, Từ Linh Nguyệt lập tức nổi giận.
“Rảnh rỗi? Không phải tại tỷ không nhận được kịch bản tốt sao? Các bạn học cùng ra mắt với ta đã có vai diễn trong phim của đại đạo diễn rồi. Lúc đầu, khi ký hợp đồng công ty đã nói những gì với ta? Mỗi năm ít nhất một tác phẩm lớn, ba năm sau có thể tham gia diễn xuất trong phim điện ảnh. Năm nay là năm thứ ba, đừng nói đến phim điện ảnh, ngay cả một bộ phim truyền hình cũng không có.”
Ngươi không tự hiểu sao?
Bạn học của ngươi nguyện ý cùng đạo diễn phu nhân hút chung một điếu xì gà, ngươi làm được không? Tài nguyên ít, tính tình này của ngươi đắc tội không biết bao nhiêu người rồi?
Không có số làm ảnh hậu, lại mắc bệnh của ảnh hậu. Sắp chết đói đến nơi rồi, còn ở đây kén cá chọn canh.