Quách Long tam nhân trực tiếp rời đi, Dương Phú cũng không nói gì.
Thẩm Dao chỉ tay về phía bọn chúng, nói: “Ê! Không phải bọn chúng còn có chuyện chưa làm xong sao? Cứ thế mà bỏ đi rồi?”
Điền Mộc Mộc nãy giờ không nói gì, lúc này mới lên tiếng:
“Ta đoán… đó chỉ là cái cớ của bọn chúng mà thôi. Nếu Dương sư huynh mềm lòng hoặc có chút sợ hãi mà đáp ứng, thì tam nhân này… sẽ ỷ lại ở đây không đi, xâm chiếm linh điền và linh hồ của Dương gia chúng ta.”
“Ừm, loại người này, phải cường thế đáp trả, nếu không sẽ giống như cao da chó, dính chặt trên người không rời, phu quân làm đúng, nếu phải chiến thì liền chiến!”