"Ăn qua cơm của nhiều gia tộc tiên nhân thượng cổ, chung quy không bằng món gà rán Dương thị này đã đời. Khụ khụ... Dương phu nhân, còn có thứ nước ngọt màu đen lần trước không?"
Thẩm Dao vỗ tay, người hầu phía sau từ hầm băng lấy ra một thùng Băng Khả Lạc.
"Đây là Khả Lạc, tuy không có linh lực, nhưng là bí phương tổ truyền của Dương gia, chỉ khi được Lão tổ ban thưởng mới có thể nếm thử một lần, mời dùng."
"Minh Vân đa tạ Dương gia Lão tổ!"
Minh Vân rút ra một chiếc khăn tay màu vàng, lau sạch ngón tay và miệng, rồi chắp tay hướng lên trời, sau đó mới cẩn thận mở thùng Khả Lạc lớn.