"Quỷ quái, trời này... Xì, sao đột nhiên lại lạnh thế này?"
Vương Hưởng hít sâu một hơi, cảm thấy tay chân lạnh cóng, thấp giọng lẩm bẩm.
Kẻ nói vô tình, người nghe hữu ý.
Giản Thu Trì biến sắc.
Lâm Linh Nhi cười nói: "Vương đại ca, giữa trưa mặt trời chói chang, so với sáng sớm đã ấm hơn nhiều, chắc hẳn các người mặc ít quá."