Trên Thương Sơn, trời đã hửng sáng.
Bắc phạt quân đã kiểm kê xong thi thể, lại bắt giữ một số tàn dư Huyền Thiên Giáo trốn chui trốn nhủi trong Thương Sơn, không kịp đào tẩu.
Những kẻ này, từng người một sắc mặt trắng bệch vì kinh hãi, run rẩy bần bật, không đợi Bắc phạt quân ép hỏi, đã chủ động khai báo.
Vương Hiếu Bá nghe xong hồi báo của Tham tướng, gật đầu.
Ngọn núi này thoạt nhìn thây phơi khắp nơi, cực kỳ khủng khiếp, nhưng trên thực tế, số Huyền Thiên quân vong mạng dưới tay Trần Đường và vị kia, chỉ có hơn ngàn người.