Tĩnh Châu.
Trong một vùng núi sâu hẻo lánh, có một con đường nhỏ quanh co, khi ẩn khi hiện giữa rừng trúc xanh biếc và tùng già cổ thụ.
Xung quanh núi non trùng điệp, mây mù bao phủ, tùng bách sừng sững, bụi rậm um tùm, hiếm dấu chân người.
Một nam tử hai tay chắp sau lưng, dọc theo con đường nhỏ tiến bước.
Người này mặc trường bào màu sẫm, trên mặt đeo mặt nạ đồng khắc hoa văn thần bí, không rõ dung mạo, chỉ thấy đôi mắt sáng quắc, ánh nhìn sắc lạnh.