"Lý ca?!" Hoàng Tứ thốt lên kinh ngạc, sau đó, hắn mừng rỡ xuống ngựa, tiến lên phía trước: "Lý ca, ngươi đã trở lại?!"
Thậm chí chẳng thèm đoái hoài tới tên tùy tùng bị thương kia, ngay cả tân nương phía sau cũng không màng, hắn ba bước gộp làm hai, vẻ mừng rỡ trên mặt gần như muốn tràn ra, thậm chí còn vui hơn cả cưới vợ.
"Lý ca, ngươi trở về, có nói cho Lục thúc biết không? Các huynh đệ khác có hay chăng? Hay là ngươi vừa mới tới Sơn môn?" Hắn tiến lên, hai tay đặt lên vai Lý Khải, không hề có chút xa lạ nào.
Điều này cũng khiến trong lòng Lý Khải có chút an ủi.
Dù sao cũng là huynh đệ kết nghĩa, lúc trước ở Bài Ba Bang, bang phái chính là nhà của tất cả mọi người, cùng nhau sinh tử, cùng nhau tranh giành miếng ăn, đều là những mối quan hệ có thể phó thác tính mạng, xem ra, phần tình cảm này vẫn chưa phai nhạt.