Tịnh Ma hòa thượng gật đầu: "Vậy thì thử xem."
Lão Mã đang nằm sấp một bên, lộ ra bức Quán Tưởng Đồ trên lưng lúc này đứng dậy, trước đó hắn không dám động đậy, sợ rằng mình di chuyển, sẽ khiến quá trình quán tưởng của hai người bị gián đoạn.
Nay nhìn dáng vẻ của hai người họ, dường như đã có thành quả?
Nhưng Lý Khải và Tịnh Ma hòa thượng đều không để ý đến hắn, mà ngồi đối diện nhau, bắt đầu trao đổi.
Lý Khải nói: "Pháp bất cô khởi. Ai đặt tên cho. Tụng rằng. Ma Ha Đại Pháp Vương. Không ngắn cũng không dài. Xưa nay không đen trắng. Tùy chỗ hiện xanh vàng. Hoa nở xem sớm đẹp. Rừng tàn theo sương chiều. Sấm nhanh sao quá gấp. Chớp giật cũng không sáng. Phàm thánh còn khó dò. Long thiên há lường được. Xưa nay người không biết. Tạm gọi hiệu Kim Cương."