"Khụ khụ, đều là sư phụ dạy dỗ tốt." Lý Khải giờ không dám nói nhiều, chỉ có thể nói như vậy.
"Dạy dỗ cái búa, ta chưa từng dạy ngươi làm mấy chuyện này, chỉ là nhãn quang của ngươi cũng không tệ lắm, lúc chưa nhập phẩm đã bắt đầu trù tính, giờ cũng coi như tu thành chính quả, nhãn quang không tồi." Chúc Phượng Đan không hề kiêng dè, nói thẳng trước mặt Thẩm Thủy Bích.
Thẩm Thủy Bích nghe vậy, cũng ưỡn thẳng lưng, ngồi ngay ngắn hơn, nghe giọng điệu này, Chúc Phượng Đan dường như muốn nhận xét mình.
Đại Chúc nhận xét, thật sự không dám không nghiêm túc lắng nghe.
"Thể nhu tính cương, huệ khiết lan phương, tựa tùy tùng phong động, thực ám hàm ngưng lộ nhi tàng anh, sinh tiêm căn dĩ lập bản, kết tú thùy hoa, hàm súc linh khí tại tâm, nhất lai nhất thệ, tâm năng chấp tĩnh, đạo tương tự định, tiền đồ của ngươi, so với tỷ muội của ngươi còn mạnh hơn." Chúc Phượng Đan hướng về đôi phu thê trẻ, nói ra đánh giá của mình.