Thiên dĩ thái hư vi thể, nhi thái hòa chi nhân uân sung mãn yên, cố vô vật bất thể chi dĩ vi tính mệnh.
(Trời lấy thái hư làm thể, mà khí thái hòa ngưng tụ đầy ắp, nên không vật nào không nhận đó làm tính mệnh.)
Vô nhất sự chi bất hữu thể, tắc vô nhất vật chi khả dữ thiên vi dã.
(Không việc gì không có gốc rễ, nên không vật nào có thể trái với Trời.)
Hạo Thiên, bất ngôn nhi tín, sung túc vu thái hư nhi khí vô vọng động, hữu kỳ chí thường.