Không hề kiên định, không hề dũng cảm.
Đây mới thực sự là nhút nhát, chứ không phải ngoài mềm trong cứng. Kẻ ngoài mềm trong cứng trông có vẻ dễ bắt nạt, nhưng thực tế khi bước đi trên con đường của mình lại kiên định vô cùng, không ai có thể lay chuyển. Nhưng kẻ thực sự nhút nhát, người khác chỉ doạ một chút, nàng liền sửa đi đáp án vốn đúng của mình.
Hai người này, một kẻ cơ trí, có hằng tâm, nhưng lại không biết mình phải làm gì, giống như con ruồi không đầu, đâm thủng tường nam cũng chẳng quay lại, bởi vì hắn căn bản không biết đường ở đâu.
Kẻ còn lại biết rõ đường ở đâu, nhưng lại rụt rè nhút nhát, thiếu quyết đoán, đối với chuyện gì cũng không chắc chắn, nhìn trước ngó sau.
Nhưng khi cả hai nương tựa lẫn nhau, cùng nhau tiến bước trong gió tuyết, lại tạo nên một sự gắn kết kỳ diệu.