Nhưng tâm của người thường như đài gương sáng, bị bụi trần che phủ, đến nỗi mất đi khả năng đồng cảm với người khác, chỉ những cảm xúc cực kỳ mãnh liệt mới có thể khơi dậy sự đồng cảm ấy.
Nhưng Vân Kình trước mắt không giống.
Y thật sự làm được 'Bổn lai vô nhất vật, hà xứ nhạ trần ai'.
Y là Đại Quang Minh Kính, là Đại Viên Kính Trí chân chính, thông qua nội tâm của mình, phản chiếu nội tâm của Lý Khải, từ đó có được sự đồng cảm của Lý Khải, cảm nhận được suy nghĩ và tâm tình của hắn.
Giống như một người quan sát có ánh mắt sắc bén, một bậc trí giả có tuệ tâm sâu sắc, chỉ cần quan sát hành động của một người là có thể nhìn thấu những bí mật sâu kín trong linh hồn kẻ khác.