Nhưng mai rùa run rẩy một hồi, liền nứt ra, sau đó nổ tung, vỡ thành từng mảnh!
Vẫn là thị nữ đứng bên cạnh có phản ứng cực nhanh, nàng giơ tay vung lên, chỉ thấy một dải lụa bay ra, gấm vóc lấp lánh, thoắt ẩn thoắt hiện, quấn thành một vòng, đem vụ nổ khóa chặt bên trong.
Uy lực nổ không lớn, nhưng uy lực ngọn lửa của Diễm Quân ẩn chứa bên trong lại không nhỏ, thiêu rụi toàn bộ dải lụa, còn khiến Diễm Quân và Tư lão mặt mày lấm lem tro bụi.
Còn các loại hoa quả, thức ăn, nước canh, khăn trải bàn, đệm ngồi, bình rượu, chén đũa trong phòng đều bị dư chấn của vụ nổ hất tung, cả gian phòng trở nên hỗn loạn.
Nhưng Tư lão không màng mặt mình dính đầy tro bụi, lão kinh hãi nhảy dựng, vội vàng khom người, nói với vị công tử kia: “Thiếu chủ! Người này hoặc là phẩm cấp rất cao, ta không thể trêu chọc, hoặc là có bảo vật hộ thân, không thể bói toán!”