"Hai chữ ‘Đạo’ và ‘Lý’ phân biệt rất rõ ràng. Chỉ có lý là sự vật sở dĩ nhiên, cho nên lý phải tồn tại trước cả sự vật. Ví như, một cộng một bằng hai, đây gọi là số lý, chứ không thể nói là số chi đạo; lại như quả táo rơi xuống đất, đây là một vật lý, chứ không phải vật đạo.”
Lý Khải khẽ gật đầu, hắn tự nhiên nghe hiểu đối phương có ý gì.
Đạo là thứ cần phải hoàn thành, nói ‘một Đạo nào đó’ tức là đã bao hàm một loại hành vi và hoạt động có chủ đích.
Về phần Lý, thì không cần có chủ đích, không cần hành vi hay hoạt động, mà vốn đã tồn tại từ trước, giống như toán lý và vật lý vậy.
Bởi vậy Đạo có thể sáng tạo, Nhân Đạo thánh nhân từng nói: "Nhân năng hoằng đạo, phi đạo hoằng nhân."