Muốn đạt tự do chân chính, phải từ bỏ những gì tự ràng buộc bản thân.
Nhưng có những trói buộc là do thiên địa tự nhiên sinh ra.
Thiên địa không ai đẩy mà tự hành, nhật nguyệt không ai đốt mà tự sáng, tinh tú không ai sắp mà tự thứ, cầm thú không ai tạo mà tự sinh, đây là lẽ tự nhiên, hà cớ gì phải lao tâm?
Con người vì sinh, vì vong, vì vinh, vì nhục, đều có lẽ tự nhiên, đạo tự nhiên.
Cái “tự nhiên” ấy, y phát hiện, là tồn tại cao hơn cả “Hạo Thiên”.