Những kẻ đó xông vào nhà nàng, đe dọa nếu nàng còn dám đến thì sẽ đốt nhà nàng, còn phun sơn lên cửa nhà nàng, suốt một tháng đó, mỗi lần nàng về nhà đều thấy mấy tên côn đồ ngồi xổm trước cửa.
Thế là, trong khoảng thời gian đó, ngày nào nàng cũng đóng cửa kín mít, còn phải dùng thùng carton chặn cửa lại.
Mỗi lần nàng làm xong việc về nhà đều như vậy, trong mấy tháng đó, vừa về đến nhà, nàng bắt đầu mắc chứng sợ không gian kín đáng sợ, nàng luôn cảm thấy những bức tường xung quanh giam cầm nàng lại, dường như muốn nghiền nát nàng, không thể thở được không khí.
Nàng cực kỳ căng thẳng, không thể ở nhà lâu được, mỗi lần ở nhà, nàng đều không kìm được mà chạy xuống cầu thang, băng qua đại sảnh, chạy ra đường lớn, ít nhất ngoài đường không có tường, ở nhà nàng thực sự không chịu nổi.
Nàng gần như phát điên, cảm thấy cả thế giới đang quay cuồng.