Thấy tu vi của Lý Khải rốt cuộc cũng ổn định, Thiên Ma bật cười.
Hắn ban đầu che miệng cười khẽ, sau đó khóe miệng đột nhiên nứt toạc, nửa đầu trên gần như bay lên, từ sau gáy xé toạc ra mà cười, vô số hắc khí từ vết thương nơi khóe miệng hắn tràn ra, thậm chí nhấn chìm tất cả âm thanh, khiến tiếng cười lớn của hắn biến thành một màn kịch câm.
Rồi, Thiên Ma bước lên, khoác vai bá cổ Lý Khải, hướng về phía ngực hắn chỉ: "Ha ha, hiện tại, Lý Khải, ngươi cũng miễn cưỡng xem như người Ma Đạo rồi nhỉ? Bất quá đừng lo lắng, đối với ngươi mà nói đây chính là chuyện tốt, Ma Đạo có thể thống ngự tất cả đạo đồ tranh chấp."
"Ngươi biết đấy chứ? Trong cơ thể người Ma Đạo căn bản sẽ không có đạo tranh, cho dù ngươi dung nạp bao nhiêu đạo đồ cũng chẳng hề gì, Ma Đạo có thể điều hòa hết thảy."
Thiên Ma tốt bụng nói với Lý Khải.