Lý Khải cũng đổ mồ hôi lạnh.
Nghe nói phải diện kiến Vu Thần, vốn dĩ hắn đã rất khẩn trương, bị người nhìn chằm chằm lại càng thêm căng thẳng.
Nếu thật để sư phụ hô lên tiếng kia, không biết sẽ sinh ra bao nhiêu chuyện rối rắm…
Di Tín liếc nhìn Chúc Phượng Đan, hừ lạnh một tiếng, rồi nói với Lý Khải: "Không cần để ý đến gã, theo ta qua đây."
Lý Khải đương nhiên không thể nghe theo lời này, hắn thi lễ với Di Tín Đại Vu, rồi chạy đến trước mặt Chúc Phượng Đan, đỡ gã đang nằm trên đất dậy.