Chúc Phượng Đan gật đầu: "Không sai, lúc này lại chia ra hai vấn đề."
"Vấn đề thứ nhất, cái 'ngươi' trong mắt những người khác trên thế gian này, chưa chắc đã là 'ngươi' thật sự, mà cái 'ngươi' thật sự, lại chưa chắc được người khác nhận biết."
"Vậy...?" Lý Khải có chút nghi hoặc.
Chúc Phượng Đan nhấn mạnh lần nữa: "Đừng hỏi 'vậy', 'vậy' là do tự ngươi suy ra, ta chỉ nói những nghi hoặc nảy sinh từ những điều này, những cái khác tự mình nghĩ."
Rồi, nàng tiếp tục nói: "Giờ nói đến vấn đề thứ hai, tức: Vì thân thể vật chất hoàn toàn giống nhau, nhưng vì là hai thực thể khác nhau, không có tính liên tục về thời gian và nhân quả, nên có thể đưa ra kết luận, hai người hoàn toàn giống nhau thực ra không giống nhau, từ đó đưa ra phản chứng rằng hắn thực ra không phải là ngươi."