Cũng may, lần này, hắn thành công.
Lý Khải dùng phương pháp này thành công tái tạo lại thị giác của mình, mặc dù là giả.
Hắn chỉ là có thể từ một mảnh hỗn loạn các dòng thông tin, dựa vào dịch tức thời để tưởng tượng ra giờ phút này mình 'nên nhìn thấy cái gì'.
Sau khi tái tạo lại thị giác, hắn lần lượt tái tạo lại thính giác của mình, sau đó dựa vào hai loại cảm quan này, tạm thời khôi phục lại sự kiểm soát đối với cơ thể.
Hắn vẫn không có xúc giác, chạm vào thân thể hắn chỉ mang đến những dòng thông tin khó hiểu, cũng chẳng có khứu giác, không nếm được mùi vị, thậm chí việc khống chế thân thể cũng chỉ có thể dựa vào thị giác để điều chỉnh.