Trầm Thủy Bích đứng bên cạnh xem đến sốt ruột.
Rõ ràng đã chỉ ra tất cả sơ hở và nhược điểm, còn bày cho cách phá vỡ nội khí vận hành của đối phương, vậy mà vừa giao thủ đã rơi vào thế hạ phong, không thể phản kháng, mấy kỹ xảo kia cũng chẳng thể nào dùng được.
Lý Khải này sao lại ngốc nghếch như vậy! Nàng nắm chặt vạt áo, dậm chân sốt ruột, hận không thể tự mình ra trận.
Còn đám người của Kính gia thương hành, ngoại trừ việc không có hạt dưa và dưa hấu, thì những thứ khác hệt như dáng vẻ của đám người ăn dưa, thậm chí đã có người bắt đầu chia đồ ăn vặt.
Còn có người đưa cho Trầm Thủy Bích, nàng nhận lấy, lễ phép nói cảm ơn, sau đó phát hiện ra là một quả mơ khô.