"Không có gì, ngươi cứ làm việc của mình đi." Lý Khải khoát tay, bảo bọn họ tiếp tục đóng hàng.
Thật là… nguy hiểm.
Bất tri bất giác, bản thân ta đây lại cũng có loại tâm thái của nhân đạo, loại tâm thái cao cao tại thượng, duy ngã độc tôn.
Những kẻ tu hành nhân đạo, kiên định tin rằng nhân đạo chính là chí cao, bản thân là chính thống, những nơi khác đều là ‘man di’, đều là những chốn sơn cùng thủy tận.
Cho nên, nhân đạo mới có thể viết ra: "Cố tự cổ đế vương lâm ngự thiên hạ, giai Trung Nguyên cư nội dĩ chế Di Địch, Di Địch cư ngoại dĩ phụng Trung Nguyên, vị văn dĩ Di Địch cư Trung Nguyên nhi chế thiên hạ dã, cổ vị hữu chi, kim vị hữu chi, vãng hậu chí chung mạt kiếp, diệc bất năng hữu chi!" (1)