Đúng vậy, sự khác biệt giữa các cá nhân rất lớn, ‘Đạo’ của mỗi người tự nhiên cũng khác biệt rất nhiều. Vì vậy, nếu không có ràng buộc, những kẻ trục đạo sẽ tự nhiên phân tán, cuối cùng dẫn đến đạo tranh giữa người với người. Kết quả rất có thể sẽ giống như Thiên Diễn chi đạo hoặc Đạo môn, mỗi người một phe, tự mình chiến đấu, ai lo việc nấy.
Bởi vậy, trong Nhân đạo - đạo thống coi trọng sức mạnh tập thể - đã sinh ra Pháp gia.
Pháp gia tồn tại chính là để các đạo thống khác nhau có thể đoàn kết lại, cùng chung sức mạnh.
Đúng vậy, là các đạo thống khác nhau!
Nho gia, Mặc gia, Binh gia, Âm Dương gia, Nông gia, thậm chí là Trọng Lê nhị thị trong Vu Hịch, Lý Đạo đã phân liệt, Hiển Thế phái của Đạo môn, một bộ phận Chân Long, vân vân và vân vân... Những phái hệ này có cách nhìn về thế giới không hề nhất quán. Nếu cứ để mặc họ tự do phát triển, rất có thể toàn bộ Nhân đạo sẽ tan rã, biến thành một đống đạo thống hạng hai tương tự Võ đạo và Lý đạo.