Trong hư không vô tận, sư đồ hai người đối diện ngồi xếp bằng, tựa như một ngôi sao đang thực hiện chuyển động Brown trong vũ trụ, phiêu đãng ngẫu nhiên với tốc độ kinh người.
Nhưng chuyển động vốn là tương đối, ở chốn hư không này, dù có phiêu bạt thế nào cũng đều cảm thấy tựa hồ đang đứng yên tại chỗ, bởi lẽ hoàn toàn không có vật gì để so sánh tốc độ của mình.
Chỉ cần hai người giữ trạng thái tĩnh lặng tương đối, thì dù ở vực ngoại hư không có bay lượn thế nào cũng không thành vấn đề, bởi cảm giác trên thân thể vẫn là bất động.
Tựa như hai người trên địa cầu đối diện uống trà sữa trò chuyện, mấy ai nhận ra bản thân và cả trái đất đang quay quanh Ngân Hà với vận tốc hơn hai trăm cây số mỗi giây?
"Thế nào? Thu hoạch ra sao?" Chúc Phượng Đan hỏi Lý Khải.