Bất quá, Lý Khải thấy kéo hắn không đi, lại thật sự không kéo nữa, vỗ vỗ hắn, nói để hắn ở đây hưởng phúc, còn mình phải trở về sư môn.
Rồi quay lưng rời đi.
May thay, một lúc sau lão mã vẫn đuổi kịp.
Xem ra, so với ăn ngon uống say, Lý Khải vẫn trọng yếu hơn.
Lý Khải dường như sớm đã liệu trước, cười ha hả, sau đó xoay người nhảy lên lưng lão mã, Thẩm Thủy Bích ngồi ở phía sau, thúc ngựa giơ roi, từ biệt Bạch Địch và Thái thú tới tiễn, phóng về phía trước.