"Nhanh thôi, đợi chuyện ở đây hoàn thành là có thể gặp được hắn rồi. Thời gian trôi qua thật lâu quá." Thẩm Thủy Bích nói, đoạn tiếp tục ngẩng đầu nhìn trời.
Thật sự rất lâu rồi.
Có chút, nhớ hắn rồi.
Giảo chỉ cười cười, sau đó lựa chọn đứng dậy, cáo biệt Thẩm Thủy Bích.
Vừa rồi đi tìm nàng, chỉ là lo lắng nàng bị đám đông cô lập mà không vui thôi, hiện tại thấy Thẩm Thủy Bích thực ra vẫn rất vui vẻ, hơn nữa cũng đã có người thật sự tạo dựng được mối quan hệ thân thiết, tự nhiên cũng yên tâm.