Quỷ hồn của những kẻ đã chết tiếp tục kéo lùi, cản trở con đường của người sống, đây là một việc không thể xem nhẹ, cũng là một mắt xích quan trọng nhất trong kế hoạch.
Bạch Địch thấy những bài văn này có kiến giải sâu sắc, hơn nữa còn có hướng giải quyết độc đáo, không phải loại người chỉ biết nêu vấn đề mà không biết giải quyết vấn đề.
Những việc lớn nhỏ, như nông dân an trí thế nào, quan lại xử lý ra sao, đất đai an trí, cải tạo giáo dục, phương thức truyền đạo cụ thể, các giải pháp như làm thế nào phá trừ tính thần thánh.
Trong những bài văn này viết: "Muốn phá trừ tính thần thánh này, biện pháp tốt nhất là khiến bọn họ cũng trở thành thần thánh, cho nên truyền bá công pháp là cần thiết. Một khi đã có được lực lượng tương đương với thần thánh, tự nhiên cũng sẽ tiêu trừ sự ngưỡng vọng đối với thần thánh. Chỉ là hành động như vậy tất nhiên sẽ mang đến động loạn lớn hơn, lượng lớn tu hành giả đồng thời xuất hiện, bọn họ thậm chí không có đạo của riêng mình, cực kỳ dễ phát sinh thêm nhiều chuyện, cho nên cần phải cân nhắc."
"Nhưng dù nói thế nào, quỷ hồn không thể phục sinh, lịch sử không thể quay đầu, đây lại là chuyện chắc chắn không nghi ngờ."