Đã năm tháng trôi qua, Lý Khải vẫn chưa có ý định dừng lại.
Dao Cơ buồn chán nằm ườn tại chỗ, bộ dạng sống không còn gì luyến tiếc, giống như một sinh viên đại học vừa trải qua tám tiết cao số liên tiếp, tinh thần hoảng hốt, khí tức suy nhược.
Nhưng dù là như vậy, nàng vẫn toát ra vẻ ung dung, lười biếng.
Xuân sắc chẳng ai quản, bên hoa rót rượu tùy nông sâu, mẫu đơn đỏ thắm, hương trà thơm ngát, chẳng cần kiểu cách gì, toàn thân đều là ưu sầu.
Không còn cách nào, khí chất và dung mạo của Dao Cơ ở đó, dù nàng có nằm ườn kiểu Cát Ưu cũng ra dáng ghế quý phi, chỉ là Lý Khải ở bên cạnh bận rộn nghiên cứu tình hình cụ thể của toàn bộ Thần Đạo, nên căn bản không thèm liếc mắt nhìn.